Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014
Ý nghĩ trọng dân và phong cách gần dân của chủ tịch Hồ Chí Minh
Chưa thấy ai nói lên được tươm tất nỗi khổ của dân chúng , phản ảnh chân thật tâm sự , nguyện vọng của dân chúng và cũng chưa thấy ai bênh vực quyền lợi cho dân chúng như Hồ Chí Minh. Ngay từ những năm , tháng gieo neo khó nhọc đi tìm đường cứu nước , Người đã nói rõ mục tiêu của mình là để giải quyết Sự tình dân tộc và dân chủ ở Việt Nam. Dân tộc là tranh đấu để giải phóng dân tộc , dân chủ là giải quyết Sự tình ruộng nương cho nhà nông. Ý nghĩ dân chủ của Người được phát triển từng bước , khi Người khẳng định: Nước ta là nước dân chủ. Một nước dân chủ , theo ý kiến của Người là tất thảy ích lợi , quyền hạn , quyền hành , trách nhiệm đều quy về nơi dân , đều ở nơi dân. "Nhân dân" , hai tiếng linh thiêng ấy vang lên trong lòng Người , cũng là tiếng chuông rung lên trong hàng triệu , hàng triệu trái tim của dân chúng Việt Nam. Ngay từ năm 1907 , 1908 , Người đã chứng kiến sức quật khởi vùng lên của dân chúng trong phong trào chống sưu thuế ở Trung Kỳ. Từ "đồng bào" ( chung một bọc ) được Người dùng từ đây và trong cả cuộc thế hoạt động cách mạng của Người. Người lấy đức , lấy tình yêu thương thật sự để cảm hóa dân.Tư tưởng trọng dân được biểu lộ không chỉ ở những trang sách lý bàn luận về dân , dân làm chủ , mà điểm chính yếu là người ta đã tìm thấy trong hoạt động thực tế của Người. Trọng dân , Người đến với dân. Trọng dân , Người gần gũi với các cụ già , trẻ em , thăm hỏi ân cần những người dân lương thiện , lao động cần cù , một nắng hai sương , an ủi họ , tạo mọi điều kiện để họ có dịp sống tốt , sống khỏe , sống vì mình , vì người , vì cộng đồng của 54 dân tộc anh em.Tư tưởng dân chủ là Ý nghĩ phát triển theo hướng đi lên nhất của phương Tây thời cận , hiện đại. Hồ Chí Minh xây dựng nền dân chủ ở Việt Nam là nền dân chủ từng lớp chủ nghĩa , biểu lộ ngôn ngữ của dân tộc là ngôn ngữ chung của dân chúng , các quyền của dân chúng , chính quyền thật sự của nhân dân.Hồ Chí Minh Nhiều lời đến lòng tin của người dân với Đảng và nhà nước , cụ thể là với những người lãnh đạo , cai quản lý. Người cho rằng , muốn được dân tin Đảng , tin nhà nước của mình , thì người lãnh đạo và quản lý , đầu tiên , phải dân chủ với dân , coi trọng dân như coi trọng chính bản thân mình. Không coi trọng dân , không dân chủ với dân sẽ làm khoảng cách giữa Đảng , nhà nước với dân càng ngày càng xa , làm cho lãnh đạo và người dân cách biệt nhau , xa rời nhau. Người chỉ ra: Trên thì tưởng cái gì cũng thuận hoà. Dưới thì có gì không dám nói ra. Họ không nói , không phải vì họ không Hữu ý kiến , nhưng vì họ nói ra , cấp trên cũng không nghe , không xét , có khi lại bị trù dập. Họ không dám nói ra thì họ cứ để trong lòng , rồi ra đời uất ức , Chán chường mệt mỏi. Rồi ra đời thói "không nói trước mặt , chỉ nói sau lưng" , "trong Đảng im tiếng , ngoài Đảng nhiều mồm" , ra đời thói "thậm thà thậm thụt" và những thói xấu khác. Bởi vậy , Hồ Chí Minh đề nghị mỗi cán bộ cần phải nâng cao , mở mang dân chủ , để cho người dân được "mở mồm" , cổ vũ Quần chúng suy nghĩ để làm những việc ích lợi cho dân. Người nói: chúng tôi phải ghi lòng tạc dạ vào đầu cái chân lý này: Dân rất tốt. Theo Người: Mỗi công việc của Đảng phải giữ nguyên tắc và phải liên hiệp chặt chịa với dân chúng. Nếu không vậy , thì không những không lãnh đạo được dân chúng mà cũng không học được dân chúng. Liên quan chặt chịa với dân chúng , đó là trọng dân.Hồ Chí Minh đã luôn luôn giáo dục cán bộ phải làm tốt Công việc vận động dân chúng. Dân vận là vận động Riêng từ cái dân , góp thành lực lượng toàn dân để chung sức chung lòng xây dựng và canh gác núi sông. Điều quan trọng là bền chí giải thích cho dân hiểu trách nhiệm , quyền hạn , bổn phận , ích lợi của mình. Người lãnh đạo chân chính bao giờ và bất kể việc gì cũng phải thương nghị với dân , hỏi ý kiến và kinh nghiệm của dân , sao cho phù hợp với Thấp văn hóa , thói thường sinh hoạt , lòng ham ý muốn của dân. Xét cho cùng , mọi cái đều từ dân mà ra và phản hồi nơi dân. Để cho dân biết , dân bàn , dân làm , dân thẩm tra là trọng dân.Hồ Chí Minh cho rằng , Sự tình quan trọng bậc nhất là Sự tình ích lợi của người dân. Nếu lãnh đạo mang lại ích lợi sát sườn cho dân , sẽ làm cho dân tin Đảng , tin chế độ. Khạc ra lửa tắc chung của chính sách với dân là tạo sự hài hòa giữa ba lợi ích: ích lợi công dân , ích lợi tập thể , ích lợi từng lớp , trong đó , phải hết sức coi trọng ích lợi của người lao động chân chính. Điều tiết thu nhập hợp lý và phân chia công bằng ích lợi giữa các từng lớp dân chúng là việc làm Hữu ý nghĩa nhằm Bền vững niềm tin của dân chúng vào Đảng và nhà nước. Muốn mang lại ích lợi sát sườn cho dân chúng , đầu tiên , phải có chính sách đúng. Ý kiến của Hồ Chí Minh là , tất thảy đường lối , chính sách của Đảng và nhà nước đều có ảnh hưởng trực tiếp đến dân , đều phải hướng vào dân và nhằm nâng cao hoàn cảnh sống của dân chúng. Trong di chúc , Người viết: Đảng cần phải có kế hoạch thật tốt để phát triển kinh tế và văn hóa , nhằm không ngừng nâng cao hoàn cảnh sống của dân chúng ( Người gạch dưới nhấn mạnh cụm từ "nâng cao hoàn cảnh sống của nhân dân" ). Mang lại ích lợi sát sườn cho dân chúng , là trọng dân.2. Hồ Chí Minh là người có phong cách rất đặc biệt để gần dân. Đó là phong cách Ưu mĩ đến Đơn thuần. Tiết kiệm và Đơn thuần là phong cách nổi bật của Hồ Chí Minh. Bởi vậy , dân được đến với Người , được đứng bên người , được trò chuyện với Người , như được trò chuyện với người hiền , người cha , người thân yêu nhất của mình. Đến với nhà nông , Người mặc quần nâu , áo vải , khăn mặt vắt vai , đầu đội mũ cát. Đến với công nhân , Người mặc bộ áo quần xanh đã bạc mầu , đi đôi dép cao-su. Đến với trí thức , Người mặc bộ áo quần ka-ki mầu vàng , đi đôi giày vải , biểu lộ sự hòa đồng rất thiên nhiên với dân chúng lao động nói chung. Sự tiết kiệm đến mẫu mực , biểu lộ phong cách Ưu mĩ của Hồ Chí Minh. Tham ô ( mà hiện tại chúng tôi gọi là tham ô ) và phung phá , dựa vào tiền "chùa" để ăn chơi phao phí , cái mà Người ghét cay , ghét đắng , luôn luôn lên án. Người nói: tham ô là Bắt đầu làm bẩn thỉu nhất , tội ti tiện nhất trong từng lớp. Tham ô là đánh cắp của công , chiếm của công làm của tư. Nó Làm điều xấu đến sự nghiệp xây dựng nước nhà; hại đến công việc cải thiện hoàn cảnh sống của nhân dân; hại đến tập quán cách mạng của người cán bộ và công nhân. Phung phá tuy khác với tham ô ở chỗ người gây ra phung phá không trực tiếp đánh cắp của công làm của riêng. Nhưng Cuối cùng thì làm tổn hại trầm trọng cho nhà nước , cho dân chúng. Tiết kiệm thời giờ là một trong những phong cách đặc sắc , biểu lộ tập quán cao quý của Hồ Chí Minh. C.Mác có lần đã nói: tiết kiệm thời gian Ấy là một trong những nguyên lai để tạo nên giá trị và giá trị sử dụng. Với Hồ Chí Minh , Sự tình tiết kiệm thời gian được xem như "thì giờ là vàng ngọc" , thành ra phải tiết kiệm thời giờ đi đôi với tăng năng suất lao động , nâng cao chất lượng sản phẩm. Nó phải được xem như là một yếu tố kinh tế - từng lớp , là Sự tình mang tính quy luật của quá trình vận động từng lớp. Người là hiện thân và mẫu mực của việc sử dụng thời gian hợp lý trong mọi công việc. Trong hồi ký của một vị lão thành cách mạng kể rằng , khi còn là người đi lao động làm thuê ở ngoại bang trong lịch trình đi tìm đường cứu nước , đã chiếm hết thời gian trong Ngày ngày của Bác , nhưng khi rảnh rỗi , nhất là về đêm , Bác lại tranh thủ học tập , Học hỏi. Khi phản hồi giang sơn thân yêu để lãnh đạo cách mạng giải phóng dân tộc , Bác đã dành hết thời gian để chăm lo , xây dựng lực lượng cách mạng , khởi động dân chúng , tiến lên giành thắng lợi trong tổng khởi nghĩa cách mạng Tháng Tám năm 1945 , giành chính quyền về tay dân chúng. Trong những ngày hòa bình lập lại ở miền bắc , Bác luôn luôn nhắc nhỏm cán bộ và dân chúng phải tranh thủ mọi thời gian để lo vào việc sản xuất và chống chiến tranh phá ngang của đế quốc Mỹ đối với miền bắc , ủng hộ đồng bào miền nam kháng chiến chống Mỹ , cứu nước. Tiết kiệm thời gian sẽ góp phần đẩy nhanh tới thống nhất núi sông. Phong cách gần dân của Hồ Chí Minh còn biểu lộ ở những nghề nghiệp không phức tạp , đơn sơ hằng ngày khi gặp mặt với dân , ở cách đối đãi đầy tính nhân bản của tình người , tình làng , sỉ xóm. Trong Hồi ký: Con đường theo Bác , đồng chí Hoàng Quốc Việt đã thuật chuyện , trong kháng chiến chống thực hình sự tố tụng xâm lăng , hồi ở rừng núi Việt Bắc , Đảng , Chính phủ và Bác đã phát động nhiều phong trào thi đua yêu nước trong công nhân , nông dân , trường học , các lực lượng vũ trang như phong trào tăng gia , làm ra , kiệm ước. Bản thân tôi thuộc loại "chân yếu" ( 1 ) , nhưng chiều nào cũng vác cuốc đi tăng gia. Có hôm cuốc đất tới lúc trời tối hẳn mới về. Sự cố gắng được đền bù bằng những luống rau xanh , bí , ngô , khoai. Tôi trồng được một vườn bí sây trái. Khi bí to , tôi hái vài quả , nhờ đồng chí thư kí mang sang biếu Bác. Bác nhận bí , rồi gửi lại đồng chí thư kí chuyển cho tôi bức thư. Trong thư , Bác đề vỏn vẹn có hai câu thơ:"Ăn quả nhớ người trồng câyCảm ơn chú Việt. Bí này còn non".Câu thơ của Bác nhắc nhở tôi đừng vội hái quả non , mọi cái phải đạt tới "độ chín" mới đáng được coi trọng. Cách nhắc nhở nhẹ nhõm của Bác làm tôi thấm sâu. Đặc thù trong phong độ của Bác bao giờ cũng tế nhị , nhưng vào những vấn đề thuộc bản chất và có ý nghĩa nhất , chính vì thế mà Bác Làm xúc động người khác-bỏ ác theo thiện được nhiều người.Tư tưởng trọng dân và phong cách gần dân của Hồ Chí Minh là điểm tụ tập hợp thành tư tưởng Hồ Chí Minh. Địa ngục là hiện thân của tư tưởng , tình cảm , lương tâm , danh dự vì nhân dân.Học tập tư tưởng trọng dân và phong cách gần dân của Hồ Chí Minh là việc làm tư tưởng của mỗi cán bộ , phe viên. Tiếc rằng , trong đội ngũ cán bộ , đảng viên còn không ít những người xa dân , làm bộ với dân. Miệng nói phục vụ người ốm quần chúng , nhưng trong lòng lại chỉ muốn quần chúng phục vụ người ốm mình. Miệng nói nguyện làm đầy tớ của dân , nhưng việc làm lại bắt dân làm đầy tớ cho mình , còn mình thì chễm trệ ngồi trên ghế ông chủ. Miệng nói mang lại lợi ích cho dân , nhưng trong lòng lại chỉ lo thu vén cho mình. Trên bục giảng , có người thao thao bất tuyệt về Học hỏi tư tưởng Hồ Chí Minh , nhưng khi về đến nhà lại đánh lộn với người láng giềng. Thật trớ trêu! vì vậy , vấn đề đặt ra là phải rất nghiêm túc trong việc Học hỏi tư tưởng Hồ Chí Minh. Học hỏi tư tưởng trọng dân và phong cách gần dân của Người , mỗi người chúng ta phải bền bỉ thực hiện nhằm đạt tới mục đích cao đẹp đã đề ra , đoàn luyện rất khó khăn để thực hiện , thì mới có xác xuất thấm nhuần tư tưởng tư tưởng trọng dân và phong cách gần dân của Người.Chúng ta hãy thực hành điều ước mong của Người: Mỗi cán bộ , mỗi đảng viên , mỗi ngày phải tự kiểm điểm , tự phê , tự tu sửa như mỗi ngày phải rửa mặt. Được như thế thì trong Đảng sẽ không có bệnh mà Đảng sẽ mạnh khỏe vô cùng.( 1 ) Bản thân đồng chí Hoàng Quốc Việt , trong thời kì hoạt động bí mật của những ngày đầu thành lập Đảng , bị mật thám Pháp bắt , đánh đến tàn phế , què quặt , suốt đời phải đi "cà nhắc" , thành thử đồng chí đó thường nói vui: Tôi thuộc loại chân yếu , tay mềm.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét